GÓC SÂN VÀ KHOẢN TRỜI - MANG BIỂN VỀ QUÊ
Illustrations for Tran Dang Khoa's Poems - Picture Book
Publisher: Huy Hoang Bookstore
Illustrator: Pham Quang Phuc
Published in December 2016
Tran Dang Khoa is the most famous poet for children in Vietnam. He wrote about nature, animals, farmer's life, plants, country life, and his traveling. This book 1 of 5 of the collection all poems about his traveling. I illustrated a lot of Vietnam's landscapes in my book. Hope everyone likes it!
QUÊ EM
Bên này là núi uy nghiêm
Bên kia là cánh đồng liền chân mây
Xóm làng xanh mát bóng cây
Sông xa trắng cánh buồm bay lưng trời...
1969
Bên kia là cánh đồng liền chân mây
Xóm làng xanh mát bóng cây
Sông xa trắng cánh buồm bay lưng trời...
1969
ĐÊM CÔN SƠN
Tiếng chim vách núi nhỏ dần
Rì rầm tiếng suối khi gần, khi xa
Ngoài thềm rơi cái lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
Mờ mờ ông bụt ngồi nghiêm
Nghĩ gì, ông vẫn ngồi yên lưng đền...
... Bỗng đâu vang tiếng sấm rền
Tỉnh ra em thấy trong đền đỏ hương
Ngang trời kêu một tiếng chuông
Rừng xưa nổi gió, suối tuôn ào ào
Đồi thông sáng dưới trăng cao
Như hồn Nguyễn Trãi năm nào về thăm
Em nghe có tiếng thơ ngâm...
Ngoài kia nòng pháo ướt đầm
sương khuya...
1968
Rì rầm tiếng suối khi gần, khi xa
Ngoài thềm rơi cái lá đa
Tiếng rơi rất mỏng như là rơi nghiêng
Mờ mờ ông bụt ngồi nghiêm
Nghĩ gì, ông vẫn ngồi yên lưng đền...
... Bỗng đâu vang tiếng sấm rền
Tỉnh ra em thấy trong đền đỏ hương
Ngang trời kêu một tiếng chuông
Rừng xưa nổi gió, suối tuôn ào ào
Đồi thông sáng dưới trăng cao
Như hồn Nguyễn Trãi năm nào về thăm
Em nghe có tiếng thơ ngâm...
Ngoài kia nòng pháo ướt đầm
sương khuya...
1968
EM VỀ HỒNG GAI
Thị xã
Có chiếc cầu vào nhà máy
Xây cao trên đầu
Có sắc núi Bài Thơ
Ngã vào từng cốc nước
Có hoa dâu da
Nở trắng từng ô cửa sổ
Những mái nhà mảnh bom găm lỗ chỗ
Lô nhô sườn đồi...
Em đi giữa tiếng cười
Của các chị nhà in
Các chú thợ lò
Góc phố nào cũng có vị tôm khô
Có vị rong biển
Em nghe tiếng than ra bến
Cần cẩu vươn như cổ ngỗng cao
Và đoàn tàu
Như những con cá to
Nổi trên mặt nước
Đằng sau, đằng trước
Nơi nào cũng sáng gương than...
1968
Có chiếc cầu vào nhà máy
Xây cao trên đầu
Có sắc núi Bài Thơ
Ngã vào từng cốc nước
Có hoa dâu da
Nở trắng từng ô cửa sổ
Những mái nhà mảnh bom găm lỗ chỗ
Lô nhô sườn đồi...
Em đi giữa tiếng cười
Của các chị nhà in
Các chú thợ lò
Góc phố nào cũng có vị tôm khô
Có vị rong biển
Em nghe tiếng than ra bến
Cần cẩu vươn như cổ ngỗng cao
Và đoàn tàu
Như những con cá to
Nổi trên mặt nước
Đằng sau, đằng trước
Nơi nào cũng sáng gương than...
1968
BÃI CHÁY
Bãi đây, chẳng ngọn lửa nào
Bóng con còng gió lặn vào cát trưa
Mặn nồng vị muối ngàn xưa
Rào rào gió động hàng dừa. Nước lên
Long bong sóng vỗ thuyền nghiêng
Sắc trời, sắc biển xanh trên ngọn sào
Bãi đây, chẳng ngọn lửa nào
Đảo giương tím cánh buồm chào đón ta
Bom thù giội mấy mùa qua
Lửa bom đã tắt. Tím hoa sim rồi
Thông non nối đất liền trời
Tiếng ai thấp thoáng, nói cười xôn xao...
Bãi đây chẳng ngọn lửa nào
Chỉ ta với sóng lẫn vào Trong xanh...
1973
Bóng con còng gió lặn vào cát trưa
Mặn nồng vị muối ngàn xưa
Rào rào gió động hàng dừa. Nước lên
Long bong sóng vỗ thuyền nghiêng
Sắc trời, sắc biển xanh trên ngọn sào
Bãi đây, chẳng ngọn lửa nào
Đảo giương tím cánh buồm chào đón ta
Bom thù giội mấy mùa qua
Lửa bom đã tắt. Tím hoa sim rồi
Thông non nối đất liền trời
Tiếng ai thấp thoáng, nói cười xôn xao...
Bãi đây chẳng ngọn lửa nào
Chỉ ta với sóng lẫn vào Trong xanh...
1973
MÙA ĐÔNG VÀ CÂY SẦU ĐÔNG
Ngoài thềm mưa bụi phây phây
Cành sầu vươn những nhánh gầy khẳng khô
Quả vàng héo quắt, lưa thưa
Lặng dâng nỗi nhớ ngàn xưa lên trời...
Ngoài thềm mưa bụi phây phây
Cành sầu vươn những nhánh gầy khẳng khô
Quả vàng héo quắt, lưa thưa
Lặng dâng nỗi nhớ ngàn xưa lên trời...
1974
BẾN ĐÒ
...
Bãi cát mênh mông, đỏ nắng
Con đò đâu? Con đò đâu?
Lòng ta nhói đau
Mất một nỗi gì không thể tìm lại được
Gió thổi cồn cào mặt nước
Đa ơi, em còn che cho ai bóng mát
Quán xưa đổ rồi
Cỏ mọc rì xanh xoá vết chân người
Sao hôm ấy ta chẳng ngắm bến đò thêm nữa
Sao bây giờ ta mới nhận ra điều đó
Hố bom sâu
Thăm thẳm hố bom sâu!
Ta đứng lặng bên hố bom rất lâu
Nghe tiếng gọi những bờ bến mới
Con đò khác vượt bên kia triền bãi
Ta đi theo
Lòng vẫn ở nơi đây
Ai cũng chỉ có một lần
Cái thuở thơ ngây...
Con đò đâu? Con đò đâu?
Lòng ta nhói đau
Mất một nỗi gì không thể tìm lại được
Gió thổi cồn cào mặt nước
Đa ơi, em còn che cho ai bóng mát
Quán xưa đổ rồi
Cỏ mọc rì xanh xoá vết chân người
Sao hôm ấy ta chẳng ngắm bến đò thêm nữa
Sao bây giờ ta mới nhận ra điều đó
Hố bom sâu
Thăm thẳm hố bom sâu!
Ta đứng lặng bên hố bom rất lâu
Nghe tiếng gọi những bờ bến mới
Con đò khác vượt bên kia triền bãi
Ta đi theo
Lòng vẫn ở nơi đây
Ai cũng chỉ có một lần
Cái thuở thơ ngây...
1972
Front cover
dummy
Photo by KAA Illustration
Other books in the same series are illustrated by KAA Illustration, Le Nho Huy, Vuon Illustration and Wazza Pink - Noh-A
Thank you!